Cố ca sĩ Frank Sinatra là một ví dụ.Khủng khiếp là, ba đứa chúng tôi được cử ra làm đại diện ban tang lễ bởi cầm đầu trong cuộc vận động quyên góp vì Moppo.Một ngày nọ anh bạn Miami của tôi, Jim Bishop, đến chương trình Larry King Live với tư cách là một khách mời.Có thể khi nói về những điều đó, bạn đã thắp nên một ngọn nến giữa không gian u buồn ảm đạm nơi lễ tang.Anh biết nhìn nhận xã hội góc cạnh hơn, sâu rộng hơn.Giá mà còn tờ sơ đồ trận bóng, ít ra chúng tôi có thể biết vị trí của cầu thủ hai đội trên sân.Họ sẽ nghĩ rằng ý bạn nói bất cứ ai cũng có thể làm được như họ.Vì sự gò bó, khiên cưỡng không bao giờ giúp bạn thể hiện tốt bản thân được.Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng.Cha sẽ níu tay tôi lại, mua cho tôi những que kem đang bốc khói và không quên dặn tôi rằng: Về nhà con đừng nói với mẹ nhé! Mẹ sẽ rầy ăn kem như thế thì làm hỏng bữa tối đấy.
