Suy ra bạn sai và bảo thủ.Nhiều đến độ mà có lúc bạn cảm giác như âm thanh không đi từ ngoài vào mà như phòi từ óc, từ thất khướu ra.Tôi lẳng lặng ra về.Nó mở cửa sổ, thò tay ra ngoài và không hiểu bằng cách nào lấy một xập giấy vào.Mẹ chị cũng đã từng như vậy.Nhưng không được đâu, khi mẹ vẫn thuộc về phe họ.Không ai ở xung quanh truyền cho cậu cảm giác đó.Luôn cảm thấy bị khinh bỉ khi mọi người nhìn.Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia.
