Tôi ngồi dậy và ngơ ngác nhìn chung quanh.Một giấc mơ lạ lùng mà trong đó tôi tưởng mình là người giàu có.- Đúng, tôi vốn biết điều đó là sự thật.Ngoài ra, ông ấy còn hối thúc ông phải đi đến nhiều nơi để bán hàng và kiếm nhiều tiền hÔng rất vui sướng về tính tình rộng rãi của ông Nana-naid và yên tâm thực hiện kế hoạch của mình.Về sau tôi lại tin rằng, đó là do trí não đần độn của mình.- Triết lý đó là của Megiddo, chứ không phải của tôi đâu.– Arkad nói như thế vào buổi sáng ngày học thứ năm.Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc.Nói xong, ông Algamish lại nhìn thẳng vào mắt tôi và không nói thêm gì nữa.