Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).Và từ đó, có cả những sự so sánh nghiêm túc.Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.Không thông minh thì phải cúi đầu xuống.Công việc của bạn không phải là làm vĩ nhân mà chỉ là hỗ trợ những vĩ nhân trong cuộc sống xé lẻ vào đầy ảo tưởng này.Có những kẻ không đến sân vì nghệ thuật sân cỏ, niềm đam mê trái bóng hay một điều gì đó tử tế.Chứ không thở dài như những người thân…Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí.