Hai ngàn con người trong khán phòng đã phải chịu đựng một bài nói dở và nhàm chán.Đây là một đài phát thanh nhỏ nằm trên đại lộ thứ nhất ở Washington.Vậy, người ta thường tặng nhau cái gì? Một chiếc cà vạt, một đôi găng tay, hay một cành hoa violet… thì cũng chấp nhận được.Nếu ông ấy đến chương trình của tôi, tôi sẽ tạo cho ông cơ hội để nói về điều này.Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh.Hài hước là một yếu tố luôn được hoan nghênh, trừ những trường hợp đặc biệt như thông báo chiến tranh hay một căn bệnh hiểm nghèo nào đó.Shirley Povich nhà báo được giải thưởng Washington Post, cha đẻ của chương trình truyền hình Maury Povich đã nghiệm ra điều này.Người ta bảo rằng tôi có tài ăn nói, và lại nói rất thành công nữa chứ.Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không.Cậu bé sẽ nhận được tiền huê hồng khi bán được sách.