Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo.Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi để tất cả tự do.Nàng nho bảo chàng nho: Mình chia tay anh nhé.Và xã hội nó đâm ra thế này.Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.Chúng giúp ta góp nhặt được một số thứ thú vị.Và ta chỉ là những họa tiết trang trí cho bức tranh vĩ đại mà hắn vẽ ra.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.