Tôi là một đứa trẻ ngoan mà.Để không bị làm nhục (sự tha thứ và chịu đựng của ta cũng chỉ có giới hạn).Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị.Không phải vì lũ trẻ ăn xin ít đi.Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…Tôi biết là tôi làm được nhiều việc lắm.Nó vẫn đang phải chứng minh.Và sự vô tư của họ là sự vô tư của những con lợn.Dù những kinh nghiệm đó rất dễ tìm với một cảm quan chịu khó rung động.Không phải lúc nào bạn cũng lủi thủi quay lại.
