Ta khó mà không thán phục một người đã "chịu đựng" được những lời chỉ trích ấy một cách bình thản, đầy tin tưởng ở mình, với một kỳ vị khôi hài như vậy.Sướng hơn chúng mình nhiều! Chính chúng ta mới đáng thương!".Mới đầu, tôi phải nẳm để trả lời điện thoại.Để trị bịnh ấy, bạn phải phá sức thôi miên đó đi.vì theo luật trung bình, ít khi xảy ra tai hoạ cho những món đó lắm.Tôi cũng biết thiên hạ nhàm tai về câu ấy, vì nó ở đầu lưỡi mọi người và nhắc đến nó thì gần như vô duyên.Và biết đâu, vì bà thấy trong người thư thái trở lại, những nét nhăn ấy chẳng biến lúc nào không hay?Nhật ký chép như vậy sẽ khuyến khích bạn cố gắng mãi lên, và sau này một buổi tối nào vô tình đọc lại những trang ấy, bạn sẽ thấy lý thú biết bao!Không ai bỏ tù hoặc bắn tôi mà sợ.Tại sao bạn không tự hỏi những câu này và chép lại những lời bạn tự giải đáp?