Nàng nằm nhớ người yêu cũ.Hồn nhiên đến đáng thương.Thầy có vẻ tốt nhưng nhu nhược.Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú.Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồnKẻo rốt cục chỉ là mi lo cho mình.Và bạn tin, những người thân (nếu không có điều gì trầm trọng bạn gây ra cho họ vì câu chuyện này và sự dối trá để viết nó), họ sẽ phải cảm ơn bạn vì quãng đời gàn dở mà họ cho rằng bạn đã và đang sống.Tất cả mối bận tâm của họ nằm trong vòng luẩn quẩn ấy.Hết 2 phút rồi mà chưa nhớ ra.
