Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.Đó là những lúc bạn thấy mặc cảm khi viết chuyện này.Muối thì về biển còn nước thì lên mây.Anh sẽ đánh mất lòng can đảm và tình thương chắt chiu của mình, có thể mất mãi mãi vì lúc mệt mỏi quên rằng: Đó chỉ là một sự mờ nhạt tạm thời của khao khát để cân bằng và nhẫn nhục.Nói chung thì tôi đóng vai trò một cầu thủ tự do.Với người không quá lo về thực phẩm thì đánh mạnh vào nhu cầu hưởng thụ.Và em biết không? Xé toang lồng ngực moi trái tim ra cũng lại là cách duy nhất để Đankô là chính mình.Anh đang hạnh phúc.Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.