Bác không biết, buổi sáng tôi thích yên tĩnh một mình, ngồi lặng điều chỉnh cơ bắp đau nhừ, và không bị soi.Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.Họ không tìm thấy đâu, sẽ không tìm thấy đâu.Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Chỉ là một thắc mắc, đừng gọi đây là một niềm trăn trở.Cô nàng y tá nở một nụ cười đĩ thõa với gã tiền đầy sức mạnh và cơ bắp.Món đồ chơi ấy muốn tiếp tục tồn tại, phải tự có sinh mệnh.Tớ đoán chắc cũng đỡ tục tĩu hơn.Trông như một thứ thực vật biến đổi gen hoặc người cấy gen thực vật.Vợ bảo: Thế lúc dự báo đúng anh chỉ đọc mà cũng được thơm lây thì sao.Hy vọng bạn chưa chết trước khi viết tiếp đoạn này.