Phải, rồi sao nữa? Bạn xoa tay hoan hỉ.Một hãng lớn nọ, chế dầu thơm phái ông James B.Loài người cho tên mình là vinh dự lắm - Cho nên tìm đủ cách truyền nó lại đời sau.Vị Vương hầu khôn khéo Von Bulow đã hiểu phương pháp đó là quan trọng từ năm 1909.Khuyến khích họ nói về họ.Rút cuộc, cái com-măng ghế chín vạn mỹ kim đó ai được lãnh, chắc bạn đã hiểu.Đầu thư, người ta kể những nỗi khó khăn của công ty hỏa xa, cái đó ích lợi gì cho mình đâu? Rồi người ta xin mình phụ lực với người ta, sau cùng mới hứa sẽ cất hàng và gởi hàng cho mình mau hơn trước.Xa vọng mà giữ được trong những giới hạn cho vừa phải thì tốt nhiều hơn là hại.Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết.Bà góa và giàu đó, đã không trẻ, không đẹp, cũng chẳng tài hoa gì.
