Nơi nào có sân hận, thì đau khổ luôn tiềm ẩn bên dưới.Nó mở rộng trong chốc lát vào thời điểm thân xác trút hơi thở sau cùng.Bạn trở thành chiếc cầu nối giữa cõi Bất thị hiện và cõi thị hiện, giữa Thượng đế và thế gian.Bạn không còn tạo ra hay tham dự vào vở bi kịch này nữa.Tâm trí của người bạn đời chưa tỏ ngộ sẽ chán nản sâu sắc, bời vì những định kiến của nó không bị phản đối, có nghĩa là chúng sẽ trở nên yếu ớt và không vững chắc, và thậm chí có “nguy cơ” bị sụp đổ hoàn toàn, đưa đến hậu quả là mất đi cái tôi giả lập của họ.Hậu quả là, chủ thể quan sát – tức là ý thức thuần túy vượt ra khỏi hình tướng – trở nên mạnh mẽ hơn, và các định thức ràng buộc của tâm trí bị suy yếu đi.Còn gì bình thường hơn? Thế nhưng vô phương chốn chạy, không còn ngõ thoát.Bạn không bao giờ đánh mất nó được, và nó cũng không thể rời bỏ bạn được.Liệu sự thành tựu mục đích bên ngoài, liệu sự thành bại trên đời của chúng ta có quan trọng không?Bản tính đích thực của bạn lúc đó sẽ rực sáng lên, cả trong khía cạnh nữ tính của nó dưới dạng Bản thể hiện tiền linh thiêng giúp bạn vượt lên trên sự phân biệt đối đã giữa nam và nữ.