Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Thế thì tại sao bạn không chịu bỏ ra một chút công săn sóc cái bộ máy tế nhị hơn là trí óc, nhất là khi chẳng cần nhờ ai giúp sức cả? Tôi muốn bạn dùng thì giờ đi từ nhà tới sở để làm công việc thuộc về nghệ thuật sống đó.Tôi chỉ nhắc lại cho bạn đấy thôi.Đầy cả mặt đất, từng đóng ra đấy.Hễ làm không đổ mồ hôi thì nó không bằng lòng.Ai là người trong chúng ta sống 24 giờ một ngày? Tôi nói sống đó, không phải là sống cho có, sống sao cũng được đâu.Mặc dầu vậy, bạn vẫn tán thưởng bản đó.Đó, thái độ của thầy phải như vậy.